Nhiều người nghĩ:
“Tôi là người sáng lập – tôi phải giữ nhiều cổ phần nhất!”
Nhưng nắm quá nhiều cũng có thể… tự đẩy mình vào thế khó.

Giống như thời phong kiến:
– Vua nắm toàn quyền, không ai dám góp ý
– Cuối cùng dễ sinh ra độc đoán, sai lầm mà không ai dám nói
Trong kinh doanh cũng vậy:
Nếu 1 người giữ quá nhiều cổ phần
* 3–4 người còn lại chia phần quá nhỏ, không có tiếng nói
→ Dần dần họ sẽ không còn muốn góp sức nữa

– Không nhất thiết người sáng lập phải giữ nhiều nhất.
– Thậm chí, người sáng lập có thể giữ ít hơn tổng phần của những người còn lại – miễn là vẫn giữ được quyền điều hành.
* Công thức: 1 < 2 +3 +4 + … n

– Người sáng lập: 40%
– Ba người còn lại: mỗi người 20%
→ Tổng vẫn ổn định, không ai có thể lật chủ nếu không đồng thuận

Trong nhóm 4 người:
– Lão nhị + lão tam dễ liên kết với nhau
Nhưng Lão tứ thường sẽ đứng về phía người sáng lập
→ Vì nếu theo Lão nhị và Lão Tam, cho dù có thắng được Lão Đại thì Lão tứ vẫn chỉ là Lão tứ.
→ Nhưng nếu ủng hộ Lão đại, nhỡ đâu Lão đại chiến thắng thì Lão tứ rất có thể trở thành Lão nhị.
Tất nhiên, tôi phải nói thêm rằng nếu bạn là Lão đại, bên dưới có 3, 4, 5 cổ đông, mà bạn không thể đoàn kết được một ai, chứng tỏ bạn cũng không phải là người tốt.
Nếu tất cả các cổ đông bên dưới bạn đều muốn “đánh” bạn, không ai đứng ra ủng hộ bạn, vậy thì chứng tỏ bạn cũng không phải là người tốt, vậy thì thôi, bạn nên phá sản sớm đi, làm việc cũng vô nghĩa!

*Không nên ôm cổ phần quá lớn*
Nên tạo sự cân bằng, để các thành viên đều có động lực.
Quan trọng nhất vẫn là làm người lãnh đạo tử tế – giữ được lòng người.

